Số Trời đến, số Đất mãn, khí số đã đến
Đó cũng là, người tạo nghiệt, kết thành oán thù
Sáu vạn năm, đại thanh toán, ứng nơi trần thế
Ngọc và đá, thiện và ác, phân chia rõ ràng
Dùng huệ-nhãn, nhìn cõi trần, lệ nhòa đôi mắt
Thấy mây đen, giăng mịt mù, khắp cả trời xanh
Khắp bốn bể, nổi yêu phong, không nơi yên tĩnh
Nạn can qua, loạn trộm cướp, làm khổ lòng người
Nạn ôn dịch, nạn đói rét, hạn lụt đều có
Khắp thiên-hạ, tuyệt ngũ-cốc, mùa màng thất thu
Loại tai này, và kiếp nọ, chưa phải kỳ lạ
Sợ nhất là, nước lửa gió, quét sạch hoàn-cầu
Bốn mươi chín, ngày tối đen, trời trăng không sáng
Mở Địa-Phủ, thả qủy hồn, đi tìm oán thù
Làn khí âm, tối như mực, hàn quang khắp tỏa
Đến đòi nợ, mệnh hoàn mệnh, thiếu nợ trả tiền
Kiếp cang-phong, quét càn khôn, phá hoại vũ-trụ
Quét Khí Tượng, rửa tam-giới, biến đổi thế gian
Mặc cho con, kim-cang thể, mình đồng da sắt
Khó thoát được, chân kiếp hỏa, tính mệnh khó tồn
Hòàng Mẫu - Huấn Tử Thập Giới Cáo